3/5/08

Thiên Nam Đại Hiệp 01

TỬ CHIẾN TRONG CƠN MƯA

Cơn mưa đêm kéo dài trong hai ngày qua vẫn còn nặng hạt. Cả bầu trời lúc nào cũng đầy mây đen nghịt. Chốc chốc lại lóe lên những tia chớp ngoằn ngoèo sau tiếng sấm nổ vang rền một góc trời.
Trong thị trấn, đường vẫn vắng bóng người, sinh hoạt ban ngày như dừng lại, còn ban đêm thì nhà nhà đều cửa chốt then gài cẩn thận. Nơi thôn dã bao trùm một cảnh đìu hiu. Mưa cứ như trút nước, mặc sức tuôn tràn xuống thung lũng dưới chân núi. Con đường nhỏ từ thị trấn Hà Bằng chạy quanh theo ngọn núi Bỉnh Lăng. Dầu lúc này mưa vẫn nặng, nước từ trên triền núi tuôn tràn trên mặt lộ, nhưng vẫn có một đoàn người đang gấp rút di chuyển.
Họ gồm có tám người cưỡi ngựa, mặc võ phục bị ướt đẫm, đang phi nước đại chạy hai bên của hai cỗ xe song mã. Phía sau lại thêm bốn con ngựa tải hàng. Đoàn người ngựa gấp rút lao về phía trước. Bỗng trên triền núi có một loạt đá tảng ào ạt đỗ xuống làm cho đoàn ngựa hốt hoảng cất vó hí lộng inh ỏi.
Họ vội ghìm cương dừng lại, thì từ trong bìa rừng có hơn hai mươi người đều mặc võ phục màu đỏ, cùng lúc băng người ra, tay đã cầm gươm tuốt khỏi vỏ chận ngang đường.
Một tên trong bọn hét lớn:
- Hãy dừng lại!
Đoàn người ngựa nhìn nhau hội ý và một người đáp:
- Bọn Hỏa Ma kia, các ngươi muốn gì ở nơi chúng ta?
Tên Hỏa Ma có da mặt gần như màu đỏ của trang phục cất tiếng cười lớn rồi đáp:
- Các người tải hàng gì mà nhiều thế? Hãy nộp cho ta, tính mạng sẽ được bảo toàn!
Người ngồi trên ngựa hú một tiếng rồi trả lời:
- Chắc các hạ cũng biết chúng tôi là Đại Lý Bảo Tiêu Bắc Giang chuyên chuyển hàng cho khách.
Vừa lúc đó, một người trong bọn áo đỏ bước tới xen vào:
- Đại ca ta hỏi là Tiêu Đầu Lưu Chấn Liêm tải hàng gì mà đi vội vã lại đi trong mưa gió sấm chớp thế này?
Lưu Chấn Liêm vẫn ghìm cương ngựa đáp lớn:
- Đó là việc của chúng tôi và khách, có liên quan gì đến quý các hạ đâu mà các hạ hạch hỏi?
Tên đại ca của Hỏa Ma hét lên:
- Các người phải biết danh Hỏa Ma nhị thập nhất chúng ta, đừng có loanh quanh nữa, tốt nhất ... Ha ha ha ...
Tên đại ca Hỏa Ma chỉ hai mươi mốt tên Hỏa Ma đang chận ngang đường nói:
- Các ngươi hãy lượng sức xem có địch nổi hai mươi mốt anh em chúng ta không?
Lưu Chấn Liêm quát lại:
- Chúng ta có tám người và hai mã phu nhưng chưa chắc các ngươi đã làm gì được hai chúng ta đâu hỡi tên Hỏa nhất Ma kia.
Hỏa nhất Ma đưa tay vuốt nước mưa trên mặt vừa hét lên:
- Được lắm! Lưu Tiêu Đầu hãy xem đây!
Hắn vừa nói vừa băng mình xuống chiêu như ánh lửa của màu đỏ y phục lao vút vào Lưu Chấn Liêm.
Con ngựa của Lưu Chấn Liêm hai vó trước cất cao hí lộng rồi ngã nhào luôn xuống đất bất động, trong khi đó Lưu Chấn Liêm cũng rút kiếm bay khỏi lưng ngựa tấn công ngay vào Hỏa nhất Ma.
Cùng lúc Hỏa nhất Ma và Lưu Chấn Liêm giao chiến thì hai mươi Hỏa Ma kia, cũng ào ạt tấn công đoàn người của Lưu Chấn Liêm.
Một cuộc ác đấu giữa một bên y phục toàn đỏ và một bên y phục toàn đen. Vì số người y phục đỏ đông hơn gấp đôi, nên chiến trường chỉ thấy bọn y phục đỏ vây phủ đám y phục đen.
Bọn Hỏa Ma tuy đông gấp đôi nhưng không dễ gì áp đảo người của Bảo Tiêu Bắc Giang đã có danh phận trong giang hồ. Tuy họ có tám người nhưng võ công cũng ít người sánh kịp, nên Bảo Tiêu Bắc Giang rất được nhiều khách thuê tải hàng.
Qua một lúc ác đấu, giờ đây đôi bên mới để lộ những sơ hở và việc truy sát đã đến.
Ba tên Hỏa Ma dồn dập tấn công một người của Bảo Tiêu. Cùng lúc nguy cơ này thì những con ngựa của Bảo Tiêu hí lên inh ỏi rồi ngã chết bởi những đường gươm truy diệt của bọn Hỏa Ma
Hỏa Ma đông người và đôi bên đều ác đấu trên đất nên bọn Hỏa Ma có dư người tàn sát không còn một con ngựa nào còn vướng vào hai chiếc xe ...
Rồi một tiếng thét thật lớn, cả ba Hỏa Ma cùng lúc tấn công ba mặt vào Bảo Tiêu.
Rồi lần lượt, sau những tiếng hét, tiếng va chạm binh khí và những ánh xẹt của lưỡi kiếm cùng ánh chớp của sấm sét làm cho đấu trường thêm đẫm máu.
Phía Bảo Tiêu còn lại Lưu Chấn Liêm hình như đã bị thương nơi vai cùng với một người nữa vừa đánh vừa tiến dần và có ý bảo vệ chiếc xe ngựa phía sau.
Lưu Chấn Liêm hét lên"
- Hoàng Bửu tứ đệ hải cho xe chạy!
Hoàng Bửu vội phóng người lên chiếc xe ngựa đầu tiên, giựt cương cho xe chạy, nhưng ngay lúc đó, khi hai con ngựa mới chạy độ năm bảy thước tấp vào lề đường thì hai tên Hỏa Ma lao theo chém lẹ vào chân của hai con ngựa kéo xe.
Tiếng hí đau đớn và chiếc xe lật nhào cùng hai con ngựa máu trào vẫn lồng lộn lê chiếc xe chạy một đoạn thì Hoàng Bửu đã lẹ làng phóng mình rời khỏi xe và với động tác thật nhanh chóng nhảy vội lên chiếc xe thứ hai giật cương cho xe chạy.
Nhưng xe chưa lăn bánh được mấy vòng thì hàng loạt phi tiêu ghim đầy người của Hoàng Bửu và thân hình của Hoàng Bửu bắn vọt ra khỏi xe, ngã lăn trên bãi mưa và máu.
Còn lại hiện trường chỉ có Lưu Chấn Liêm trong vòng vây của bốn tên Hỏa Ma, đã thấy nguy kịch, thì lại thêm hai tên Hỏa Ma vừa sát hại Hoàng Bửu, quay lại hợp công cùng đồng bọn.
Lưu Chấn Liêm thấy không còn cách nào hơn là tìm một con đường máu để thoát nên tung hết sở trường và sử dụng chiêu "Phụng Hoàng Xuất Động" của phái "Tây Sơn" bằng mười thành công lực của mình tấn công vào một Hỏa Ma. Thật không hổ danh Tiêu Đầu Lưu Chấn Liêm, với chiêu thế tuyệt kỹ.
Nhưng khi lưỡi kiếm chưa kịp rút về thì năm lưỡi kiếm của Hỏa Ma còn lại đã đâm trúng hai bên và sau lưng của Lưu Chấn Liêm.
Lúc năm kiếm của năm Hỏa Ma rút ra thì thân xác Lưu Chấn Liêm cùng Hỏa Ma bị Lưu Chấn Liêm đâm đều ngã sóng soài.
Hỏa nhất Ma còn đảo đôi mắt sắc một vòng bãi chiến trường rồi nhìn bốn Hỏa Ma còn lại, rít lên:
- Đổi lấy chiến thắng quá đắt!
Một tên Hỏa Ma tiếp lời:
- Ta chỉ còn năm người.
Hỏa nhất Ma nói như ra lệnh:
- Thôi được, xem trong hai chiếc xe ngựa này còn gì!
Một Hỏa Ma đáp lời:
- Chiếc xe ngựa phía trước không có chở hàng gì cả.
Hỏa nhất Ma hỏi lại:
- Xe trống à?
Một trong hai Hỏa Ma lúc nãy tấn công chiếc xe ngựa phía trước đáp:
- Hai tiểu đệ đã xem kỹ.
Hỏa nhất Ma chỉ vào chiếc xe ngựa phía sau mà hai con ngựa cũng đã chết tại chỗ làm chiếc xe hơi chúi về phía trước, nói với đồng bọn:
- Hãy lục soát chiếc xe này!
Một Hỏa Ma bước nhanh lại phía xe nhìn vào rồi quay ra nói:
- Chỉ có một cái rương lớn.
Hỏa nhất Ma ra lệnh:
- Hãy đưa xuống xe!
Một Hỏa Ma khác nhảy ngay lại và lên xe cùng với Hỏa Ma kia khiêng chiếc rương xuống để nơi mô đất cao.
Lúc này cơn mưa có phần giảm. Mây hơi mỏng trên bầu trời xám, nên ánh sánh có tăng thêm hơn lúc nơi đây chưa có cuộc ác đấu.
Hai Hỏa Ma vừa đặt cái rương nơi mô đất thì chung quanh đã có mặt đủ năm Hỏa Ma, mà mỗi người đều biểu lộ nét mặt như muốn biết những gì ở bên trong cái rương.
Hỏa nhất Ma nhìn cái khóa lớn còn toòng teng khóa chặt cái rương nên hắn nói:
- Để ta mở cho.
Vừa nói, lưỡi kiếm của hắn soẹt một cái, chiếc khóa rơi ngay xuống đất.
Hắn vừa nhích môi mỉm cười đắc ý như sắp đạt tới đích một công trình, vừa tra kiếm vào vỏ.
Hắn nhìn bốn tên Hỏa Ma kia, rồi cuối xuống mở cái nắp rương.
Khi nắp rương bật ra, tất cả bọn chúng đều cùng loạt "Ồ" lên một tiếng rồi im bặt.
Hỏa nhất Ma lên tiếng trước:
- Ở giữa còn một cái hộp đỏ, mà chung quanh là vàng nén cả. Thật là món hàng kỳ lạ.
Một Hỏa Ma lên tiếng:
- Đại ca hãy mở hộp nhỏ xem có gì?
Hỏa nhất Ma liếc tên vừa nói rồi đáp cộc lốc:
- Ừ!
Hỏa nhất Ma thong thả đưa tay vào nắp hộp đỏ thì bốn tên Hỏa Ma đều cuối xuống đưa mắt chăm chú theo từng cử động của bàn tay Hỏa Nhất Ma không chớp mắt.
Một tên Hỏa Ma nôn nóng nói:
- Mở ra đi đại ca!
Vừa lúc đó Hỏa nhất Ma cũng mở nắp cái hộp đỏ và một lần nữa cả năm tên Hỏa Ma đều la lên, khi họ nhìn thấy trong chiếc hộp chỉ đựng một quyển sách ghi tựa đề màu đỏ trên bìa sách màu vàng sẫm cũ.
Tiếng la của họ hình như cùng một nhịp:
- "Võ lâm tuyệt chiêu bí kíp".
Tiếng của họ vừa ra khỏi miệng thì Hỏa nhất Ma chụp ngay quyển sách lấy lên.
Nhưng cùng trong lúc Hỏa nhất Ma cầm quyển sách "Võ lâm tuyệt chiêu bí kíp" giở lên, thì một tiếng nổ kinh hoàng và tiếp theo nhiều tiếng nổ khác hất tung năm tên Hỏa Ma văng ra bốn năm thước nằm bất động.
Mưa lại nặng hạt trở lại. Trời lại kéo mây đen nhiều hơn. Nước mưa như muốn rửa đi những vũng máu của những xác thân con người và ngựa, nhưng máu đã thấm vào đất, đã nhuôm sẫm màu đất và bắt đầu xông mùi hôi tanh xác người, xác vật.
Lúc đó lại có hai người cưỡi ngựa thả nước nhỏ đi đến.
Họ cùng lúc dừng lại, rồi xuống ngựa, không ai nói với ai, họ lần lượt đến bên từng xác chế kiểm tra, xem có ai sống sót hay không.
Khi đến xác Hỏa nhất Ma, người ấy gọi:
- Bạch diện nhân đến đây.
Người được gọi, có thân hình nhỏ nhắn và khuôn mặt trắng bạch như quét vôi đáp lại:
- Có người sống hay sao Hắc diện nhân?
Hắc diện nhân vừa đỡ cao cái đầu của Hỏa nhất Ma vừa nói khi Bạch diện nhân đã đứng bên cạnh:\
- Lão Hỏa nhất Ma sao lại thảm tử nơi đây?
Bạch diện nhân cuối xuống thì thấy mắt của Hỏa nhất Ma đã lờ đờ, hắn nói:
- Xem lão Ma này còn sống được không?
Hắc diện nhân lắc đầu:
- Sắp tuyệt rồi!
- Cố hỏi lão xem ai sát hại!
Hắc diện nhân nói:
- Xem nơi tử chiến này, biết chắc là "Nhị thập nhất Hỏa Ma" đụng với bọn Bảo Tiêu Bắc Giang Lưu Chấn Liêm, đang nằm chết la liệt kia rồi, còn hỏi gì nữa?
Bạch diện nhân cãi:
- Đã biết vậy, nhưng phải hỏi xem nguyên do cuộc tử chiến này chứ?
Hắc diện nhân nói:
- Lão Ma sắp đi vĩnh viễn rồi, nói làm sao được mà hỏi.
Vừa lúc đó Hỏa nhất Ma cố mở bàn tay thì Bạch diện nhân nhanh nhảu kéo những ngón tay của lão Ma thì thấy một nắm giấy trong tay lão.
Bạch diện nhân vội vả nhưng nhẹ nhàng gạt tờ giấy để xem nội dung, thì ra đó là tờ bìa đã nhàu rách và mất một phần của cuốn sách mà lão Hỏa Ma lúc mở rương chộp chặt trong tay.
Hắc diện nhân hỏi:
- Giấy gì?
Bạch diện nhân đáp:
- "Võ lâm tuyệt chiêu bí kíp".
Hắc diện nhân buông đầu lão Ma xuống, khi đó lão cũng đã tắt thở, rồi đứng dậy nhìn chung quanh như tìm kiếm.
Bạch diện nhân nhìn vào cái rương rồi nói với Hắc diện nhân:
- Chất nổ đã phá nhát bộ bí kíp đệ nhất võ lâm rồi. Thật là uổng công.
Hắc diện nhân nói theo:
- Chúng ta được tin bộ bí kíp đã ở nơi đây thế mà vẫn không kịp.
Bạch diện nhân suy nghĩ một chút rồi nói với Hắc diện nhân:
- Chúng ta quay lại Bắc Giang Bảo Tiêu sẽ biết hàng này của ai.
Hắc diện nhân đáp:
- Nhưng dẫu của ai cũng không còn nữa.
Bạch diện nhân cương quyết:
- Nhưng chúng ta muốn biết hàng của ai!
Hắc diện nhân gật gù:
- Được. Ta đi.
Hắc, Bạch diện nhân nhảy vọt lên ngựa, quay ngựa đi về phía họ vừa đến lúc nãy ...

1 nhận xét:

Unknown nói...

làm ơn đăng toàn bộ truyện này lên đi mà !!!